Trong tiền kiếp này, tôi xuất hiện là một người đàn ông ngoài 40t với gương mặt rất nghiêm nghị, mặc 1 bộ comple đen, phía sau có 6 người vệ sĩ theo bảo vệ. Ông đeo 1 chiếc găng tay bằng vật liệu trong suốt, bó sát nhưng có vẻ co giãn thoải mái. Đây là nước Đức.
Ông đi dọc hành lang , hai bên là những phòng thí nghiệm được bảo vệ nghiêm ngặt. Trông ông có vẻ rất vội vàng, di chuyển tới cuối hành lang có một cái thang máy đưa ông lên trên. Thì ra nãy giờ, tôi ở dưới lòng đất, đón tôi phía trên là một người đàn ông già mặc áo blouse trắng.
1. Cuộc sống thật sự của một nhà tài phiệt.
Ông ta cúi đầu chào và 2 người vừa đi vừa trao đổi. Đây là 1 bệnh viện rất lớn, ông này là giám đốc bệnh viện, nhưng theo cách hành xử thì ông ta vẫn là cấp dưới nhỏ bé của tôi. Chúng tôi di chuyển lên trên sân thượng nơi có 1 chiếc phi cơ đang chờ sẵn. Cuộc trao đổi kết thúc, tôi có vẻ hài lòng về những gì kiểm tra hôm nay và phải lên đường nhanh chóng tới cuộc họp khác .
Chiếc phi cơ chở tôi tới 1 vùng hẻo lánh, băng tuyết bao phủ khắp nơi, xung quanh thấy có rất nhiều lính gác, và nhiều lớp tường bao bọc. Tên vệ sĩ vội với tay lấy 1 cái áo khoác lông cáo màu trắng đc chuẩn bị sẵn trong hành lý, khoát vội lên người tôi và chúng tôi nhanh chóng di chuyển vào bên trong. Ở đây, có vẻ ấm áp hơn bên ngoài rất nhiều với lò sưởi ở góc phòng. Nơi này là chỗ tổ chức các buổi gặp mặt quan trọng giữa các cấp lãnh đạo của các ngành khác nhau. Họ sẽ báo cáo cho tôi biết tiến độ công việc và chờ tôi giao các dự án mới. Đi tiếp vào căn phòng phía trong, mở cửa bước vào tôi thấy có 5 người đang ngồi xung quanh 1 chiếc bàn hình chữ nhật, 2 phụ nữ tóc vàng và 3 người đàn ông. Tôi bước lại ghế chủ tọa, những người khác vội đứng lên chào. Kéo ghế ngồi xuống, trên bàn, trước mắt tôi là một xấp tài liệu báo cáo, biểu đồ tăng trưởng. Nhìn con số có vẻ rất khả quan, mọi người trông đều hớn hở. Những người này là Tổng Giám đốc các công ty mà ngành nghề đều khác nhau có : thực phẩm, dược phẩm, hóa công nghiệp, nước uống, mỹ phẩm.
Cuộc họp kết thúc, tôi nhanh chóng lên phi cơ bay về dinh thự riêng. Đó là một lâu đài với lối kiến trúc cổ kính nằm trên ngọn đồi , nơi này thuộc sở hữu gia tộc tôi nhiều thế hệ, sau này tôi đã mua thêm những ngọn đồi lân cận. Khu đất tư nhân này có rất nhiều vệ sĩ gác, người ngoài khó lòng mà vào được. Khung cảnh nơi đây thật thơ mộng, bình yên với những hàng thông xanh mát, đồi núi chập chùng, thác nước chảy róc rách, không khí trong lành không một tí ô nhiễm.... Tôi đã cho cải tạo 1 số khu đất để dành trồng trọt với mục đích cung cấp thực phẩm cho gia đình. Nước được lấy từ chính con suối trong những ngọn đồi tôi sở hữu. Gia đình tôi là những người ăn chay vì tôi quá hiểu rõ sự ô nhiễm của thực phẩm bên ngoài . Không ai khác mà chính tôi nằm trong guồng máy sản xuất ra những thứ đó . Tôi không cho phép đem bất cứ gì từ: thực phẩm, vật dụng, thuốc men.... bên ngoài vào nếu chưa qua sự kiểm tra gắt gao của chính mình. Trong dinh thự được trang trí toàn bằng gỗ, từ sàn lót cho tới các đồ nội thất. Những con người ngoài kia ra rả lối sống sạch, ăn sạch, tiêu dùng sạch...có người còn phát hành cả sách hướng dẫn, các buổi hội thảo chuyên đề...bọn tạp nham, loại này chúng tôi hiểu rõ hơn ai hết, là loại nửa mùa. Những thứ bọn họ cho rằng tốt đó, bọn họ không hiểu rằng là do chính bọn tôi cung cấp, nguồn gốc thật sự họ không thể rõ được. Và cho dù họ có trồng cây từ hạt giống thì hạt đó cũng không sạch, nước tưới từ đâu ra? Môi trường như thế nào? Cho dù ở thuyết lý tưởng nhất mọi thứ đều hoàn hảo thì họ sử dụng hằng ngày, ăn mặc, thuốc men, mỹ phẩm….tất tần tật mọi thứ đều có chúng tôi ở phía sau. Vậy họ sẽ “sạch” như thế nào ?
Vừa nghĩ thầm, tôi vừa buồn cười mà không nhận ra chân đã bước vào nhà từ lúc nào. Tới lúc thấy đứa con réo tên lên tôi mới kịp nhận ra, vợ và con gái đứng chờ , người phụ nữ với mái tóc vàng búi cao trông rất gia giáo. Tôi hôn nhẹ vào má vợ và con gái, sau đó thay đồ và vào phòng riêng tiếp tục gọi điện thoại trao đổi với những chi nhánh bên nước ngoài. Người đàn ông này thật sự rất bận rộn, đối với những người bên ngoài họ chỉ biết ông là một trong những nhà tỷ phú có lòng hảo tâm, thường quyên góp tiền cho cộng đồng. Thật ra bên trong, ông thao túng cả chính phủ, ông rót tiền cho các cuộc vận động tranh cử của tổng thống. Khi họ đắc cử tất nhiên không thể nào quên ơn tôi được và việc trả ơn là việc giúp cho những công ty của tôi không gặp bất cứ vấn đề gì về pháp lý khi vận hành.
2. Sự thật về dược phẩm
Mặc dù làm rất nhiều lĩnh vực nhưng chính của tôi là công ty dược B . Nhất là kể từ khi nhà khoa học phát hiện được hợp chất quan trọng có trong thuốc aspirin ngày này thì nó biến đổi khủng khiếp ngành công nghiệp dược cũng như các công ty trực tiếp do tôi quản lý. Các công ty này tất nhiên đều có tên riêng, trên pháp lý đều đứng tên người khác nhưng thật chất cuối cùng đều chịu dưới 1 sự quản lý, nhìn có vẻ không liên quan nhưng là một chuỗi khép kín. Chẳng ai có thể truy ra được ! Chúng tôi tiếp tục tiến hành thử nghiệm tiếp hợp chất đó để đưa nó vào tất cả các ngành khác vì nó quá tuyệt vời, nó như 1 chất gây nghiện tàn hình, điều khiển, chi phối trí não con người , làm cho họ phụ thuộc vào sản phẩm của tôi ngày càng nhiều nhưng vẫn không tài nào nhận ra được .
Nhà khoa học phát minh và lãnh giải Nobel không hay biết là chúng tôi phát triển và ứng dụng nó kinh khủng như thế nào. Họ chỉ cần sử dụng, ngửi hay thậm chí chạm tay vào thường xuyên chất này sẽ xâm nhập vào hệ thống thân kinh gây cảm giác dễ chịu, thoải mái và nghiện. Nếu dùng trong quá trình dài sẽ dẫn tới một số bệnh lý mãn tính , nhẹ thì dị ứng, nặng sẽ gây nhức đầu , các dây thần kinh cảm giác sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng như mất khứu giác, vị giác ..., thần kinh vận động sẽ yếu dần. Chúng tôi sẽ sản xuất ra các thuốc trị bệnh giúp giảm triệu chứng nhưng nguyên nhân gốc tất nhiên không được loại bỏ và họ chỉ cần có thể, chỉ cần hết đau là cảm thấy thuốc tốt và hết bệnh. Nhưng thật chất thuốc này chứa độc dược mới và chính việc dùng nó sẽ giúp họ đến với tử thần nhanh chóng.
Con người thật là một lũ ngu ngốc và hám lợi, tôi nhận ra điều ấy từ rất lâu khi còn là một đứa trẻ. Tôi sinh ra trong một gia đình đặc biệt , đó là điều may mắn thượng đế đã ban tặng, được hưởng sự chăm sóc và giáo dục đúng mực. Cha tôi và những người trong hội là những người có sức ảnh hưởng tới cả Thế giới . Tôi không tới trường học như những đứa trẻ thông thường, mà được các giáo sư dạy tại nhà, tôi hiểu rất rõ việc sẽ có ngày mình sẽ thay cha trở thành một trong những người trong hội.
Đây là một hội kín , những người tham gia đều là những nhà tài phiệt ở khắp mọi nơi . Tổng cộng tính cả tôi khi thay cha gia nhập là 11 người. Chúng tôi là những người được chọn giúp thanh lọc thế giới này. Chúng tôi nắm quyền sinh sát trong tay của hàng vạn người, đó quả là một đặc ân và một trách nhiệm không đơn giản. Chúng tôi rót tiền vào các cuộc chiến tranh, đó cũng là một trong những cách tốt để giảm dân số. Hành tinh này tốt nhất nên trở lại thời nguyên sơ, chỉ nên còn những người ưu tú, người được chọn sống sót. Thế hệ sau của chúng tôi sẽ tiếp nối truyền thống này khi chúng tôi mất đi. Như khi tôi mất, tôi khá hài lòng với những việc mình đã làm trong đời, con gái tôi tiếp nối và sẽ truyền cho con của con bé. Một sứ mệnh cao cả.
Chia Sẻ: