Bước Ngoặt Cuộc Đời

Cuộc đời mỗi người trong chúng ta, cũng đôi ba lần đứng trước sự lựa chọn quan trọng ảnh hưởng tới cả cuộc đời mình, đó gọi là thời điểm bước ngoặt. Thời điểm mà mình phải chọn làm công việc A hay B, chọn người A hay B, chọn lấy chồng hay độc thân, chọn tha thứ hay tiếp tục oán thù…Dù như thế nào, cuối cùng mình cũng là người ra quyết định, sống với lựa chọn, chịu trách nhiệm với nó mà không phải ai khác. Chính điều đó làm cho bản thân chúng ta cảm thấy áp lực khi đến thời điểm bước ngoặt. Liệu mình chọn đúng hay sai ?


Thông thường, trước khi ra quyết định cuối cùng, chúng ta sẽ có những suy nghĩ, mà những suy nghĩ ấy lại sẽ rất quán tính. Vậy quán tính này từ đâu ra ? Từ những trải nghiệm tiền kiếp và cả trong đời này. Tôi sẽ kể một trường hợp như thế này để các bạn dễ hình dung:

<< Có một chị đang rất muốn đi định cư vì rất nhiều lý do: chán xã hội, không tin vào hệ thống giáo dục hiện tại phù hợp với các con, muốn tìm cho con một môi trường lớn lên phù hợp…Mình nhận ra các lý do này khá phổ biến ở phần lớn số người đi định cư. Khi quyết định như thế này, bản thân chị nhận ra con đường sẽ rất khó khăn : về kinh tế phải bán hết nhà cửa ở đây, công việc hai vợ chồng cũng sẽ vất vả hơn, không còn người thân ở cạnh hỗ trợ, đơn độc ở xứ người …Chị chấp nhận hết vì cảm thấy sự đánh đổi là cần thiết. Chị chuẩn bị gần như hết mọi thứ từ việc học Anh Văn lấy chứng chỉ quốc tế, công việc khi qua đó, sắp xếp với ba mẹ …Tóm lại, chỉ cần xách vali mà đi thôi. Rồi tới một ngày, chị nhận được thư báo mọi thứ thuận lợi, thì trong chị lại bỗng gợn lên một sự lo lắng. Lần đầu tiên xuất hiện câu hỏi : Tôi có nên đi hay không ?

Vì đây là quyết định khá trọng đại nên khi bất chợt có suy nghĩ nghi ngờ đó, chị cho phép bản thân mình chậm lại để tìm hiểu. Chị chọn thiền để tìm ra câu trả lời cuối cùng, sau khi đã đi xem bài Tarot.

- Tiền kiếp đầu tiên mở ra, chị thấy mình là một người đàn ông trung niên, mặc vest, đang đứng trước cửa xách vali, tạm biệt vợ và đứa con trai nhỏ. Người này chuẩn bị đi làm ăn xa, anh lên chuyến xe lửa với tâm trạng khá lo lắng và hồi hộp. Anh đi qua một nước khác, nước này khá lạnh, xung quanh phủ đầy băng tuyết. Phòng anh ở có vài người đàn ông giống như mình, đều xa xứ. Họ làm việc khá cực khổ dưới trời giá lạnh, chẳng bao lâu anh bị bệnh viêm phổi và qua đời . Bài học cuộc đời của anh trong kiếp đó là : hãy chấp nhận với cuộc sống hiện tại.

- Tiền kiếp thứ 2 mở ra vào đời xa hơn. Anh sống trong một ngôi làng heo hút, mọi thứ ở đây bình yên nhưng nghèo khổ. Khao khát thay đổi cuộc sống hiện tại, anh và một số trai làng theo lời một người hướng dẫn đi sang khu khác làm ăn. Họ đi rất xa, qua các dãy núi mà khi quay đầu lại, anh không còn nhớ hướng nào dẫn về nhà. Cuối cùng cũng đến nơi, cả bọn được ở trong một ngôi nhà rộng lớn và được ăn một bữa rượu thịt no nê. Cho tới khi tỉnh dậy, anh hốt hoảng vì nhận ra mình đang bị nhốt trong hầm, chân bị cùm. Một số bạn bè đi theo cũng không còn thấy ai, chỉ thấy hai người đàn ông lạ cũng bị cùm và còn ngủ. Hình như cả bọn đều bị đánh thuốc mê. Anh không hiểu tại sao mình ở đây và để làm gì? Họ nhốt mình mục đích gì? Không có ai để hỏi. Anh hốt hoảng, lao ra song sắt la hét thì lính gác lại lôi ra đánh cho một trận tơi bời. Từ lúc đó, anh sợ hãi co rúm một chỗ. Anh ở đó vài ngày thì được cho ăn rất ngon. Mỗi lần cho ăn ngon, anh lại cảm giác có chuyện chẳng lành và y như rằng, sau bữa ăn, cả bọn bị lôi ra bên ngoài. Anh thấy mình đi trong đường hầm, phía trước có ánh sáng. Càng lại gần vùng ánh sáng càng nghe tiếng reo hò, đinh tai nhức óc. Cho tới khi chui ra khỏi đường hầm, anh mới biết mình đang đứng giữa quảng trường. Rất nhiều người ngồi trên cao chỉ trỏ, reo hò. Có một số giáo mác ở giữa khoảng đất trống, chả biết để làm gì. Phản xạ tự nhiên, cả đám lao lại cầm lấy giáo mác để bảo vệ bản thân. Nhóm có 4 người xoay vòng bên nhau, dù không biết có việc gì sắp xảy ra nhưng chắc chắn là việc chẳng lành. 

Một lúc sau, cả bọn nghe tiếng gầm gừ rất lớn phát ra ở hầm đối diện lối họ đi lúc nãy. Một con mãnh thú được thả ra, trông chừng rất đói vì miệng nó chảy cả nước bọt. Con này vừa xuất hiện, thì bên trên quảng trường tiếng hò reo còn to hơn. Họ còn ném nhiều thứ đồ xuống bên dưới, khiến con vật đang đói khát càng tỏ ra giận dữ. Con mồi nó dĩ nhiên là 4 đứa bọn họ. Giờ đây ở giây phút cận kề cái chết, anh mới nhận ra mình bị lừa đem đi bán làm trò tiêu khiển. Dù bản năng sinh tồn vẫn cao, nhưng 4 người ốm yếu vì bị bỏ đói không thể nào chống lại sức mạnh của mãnh hổ. Anh bị chết thê thảm, xác bị xé ra từng mảnh. Bài học cuộc đời của anh là: đừng rời xa nơi mình sinh sống >>


Qua hai tiền kiếp mở ra, chị thấy khi chị lựa chọn rời bỏ nơi mình sinh ra thì chị đều chết, đều thất bại. Nó gần như tương đồng với quẻ bài Tarot chị nhận được là chị sẽ chết rất sớm nếu chị đi định cư. Quán tính ở các kiếp trước khiến kiếp này thôi thúc chị luôn muốn rời bỏ quê hương. Cuối cùng, chị quyết định thay đổi quán tính đó, làm một việc mà cả nhà không ai nghĩ tới. Chị chọn ở lại. Hiện tại, sau gần 4 năm ra quyết định đó, chị thấy chị hạnh phúc, vui vẻ. Mọi thứ có thể không luôn hoàn hảo nhưng chị chấp nhận và vì chấp nhận chị không còn thấy quá khó chịu với xã hội, với mọi thứ chị từng chán ghét trước đây. Khi có thời gian quán lại, chị thấy đúng là sức khoẻ chị không cho phép khi sống với cường độ công việc cao và áp lực nếu đi định cư, không có người thân hỗ trợ nữa thì chị sẽ rất suy sụp. Ban đầu vì muốn đi nên chị gạt hết mọi thứ ra. 

Thiền cho chị cơ hội nhìn ra mọi thứ, để không phải lựa chọn sai lầm ở những thời điểm bước ngoặt, để không phải đầu thai thêm nhiều kiếp nữa học mãi một bài học.

Đối với các bạn chưa trải nghiệm thiền thì lời khuyên của mình là bạn hãy cứ chọn đi, chọn con đường mà hiện tại nó thôi thúc bạn nhất. Vì làm sao biết con đường nào đúng hoặc sai nếu không đi thử. Chỉ cần nhớ rằng, khi trải nghiệm con đường đó nếu bạn cảm thấy không vui, không hạnh phúc, không mang lại cho bạn nhiều sự tích cực…thì bất cứ lúc nào bạn cũng có thể chọn lại. Dù khi chọn lại bạn đã mất khá nhiều thời gian, sức khoẻ, tiền bạc…nhưng còn hơn là cứ đi tiếp mãi tới cuối đời thất bại. Để rồi tới lúc đó, lại nguyện ước giá như cho bạn một cơ hội chọn lựa lại ở thời điểm bước ngoặt, bạn đã chọn lối đi khác. Nguyện ước đó đành để lại kiếp sau bạn hoàn thành hoặc lại phải học nữa.