Tôi sinh ra và lớn lên trong cô nhi viện ở bang Florida (Mỹ). Tuổi thơ trôi qua bình lặng không có gì đặc biệt , tôi sống khá khép kín và ít giao du. Hầu như suốt ngày, tôi chỉ chúi đầu vào học, đó được xem như một niềm đam mê. Nên không có gì lạ khi vừa lên đại học, tôi đã đạt được học bổng danh giá của trường. Tự bản thân tôi hiểu phải hết sức phấn đấu vì tôi chẳng có ai để dựa vào, phải cố tự chủ tài chính.
Môn học tôi yêu thích từ nhỏ là sinh học, càng lớn càng nghiên cứu tôi càng đam mê nhiều hơn, đặc biệt là lĩnh vực cây trồng, nhân giống, lai tạo... Đề án tốt nghiệp của tôi về cải tạo giống cây trồng bản địa, ngăn ngừa sâu bệnh giúp cho năng suất cao. Năm đó, tôi ra trường với tấm bằng loại ưu, được rất nhiều công ty săn đón .Họ muốn đầu tư cho tôi tiếp tục phát triển đề án của mình, vì họ đánh giá cao triển vọng thành công sẽ mang lại doanh thu rất cao. Tôi suy nghĩ rất nhiều nhưng cuối cùng quyết định nộp đơn xin vào làm tại 1 tổ chức phi lợi nhuận vì tôi mong muốn góp phần giúp đỡ lại những mảnh đời không may như mình. Đó cũng xem như cách trả ơn cuộc sống! Thêm nữa, ở đây họ hứa sẽ tài trợ cho tôi và đặc biệt không xen vào bất cứ công trình nghiên cứu nào. Tôi được tự do , thoải mái sáng tạo. Mặc dù lương không cao nhưng đối với 1 nhà khoa học được làm thoải mái làm điều mình thích thì còn gì bằng.
1- Tổ chức phi lợi nhuận
Tổ chức tôi tham gia có rất nhiều mảng khác nhau: y tế, giáo dục, hỗ trợ cộng đồng....nhưng vẫn đầu tư một khoản để phát triển giống cây trồng đặc biệt là lương thực nhằm hỗ trợ giúp các nước thứ 3. Đây không phải đề án tôi nghiên cứu, vì tôi làm cây ăn quả như cà chua nhưng thấy mục đích quá hay nên tôi sẵn sàng tham gia. Nơi tôi làm việc là 1 phòng nghiên cứu khá to với đầy đủ thiết bị, đối với 1 sinh viên mới ra trường quả là niềm ao ước. Nhóm tôi có tổng cộng 6 người, tổ chức cung cấp cho chúng tôi tất cả các giống gạo từ khắp nơi trên thế giới . Quá trình nghiên cứu, chúng tôi phát hiện thấy các giống gạo có nguồn gốc từ các dân tộc thiểu số đặc biệt rất khỏe, khả năng chống chọi sâu bệnh rất tốt, chỉ có nhược điểm là hạt lép, nhỏ, năng suất thấp. Khi cho lai với giống gạo ở đồng bằng thì nó cải thiện hơn nhưng hạt vẫn không đều và chúng tôi muốn thêm giá trị dinh dưỡng hơn nữa . Bổ sung thêm nhiều chất như vitamin, kẽm, sắt..giúp trẻ em các nước này tránh được nguy cơ suy dinh dưỡng.
Sau khi lai tạo, chúng tôi ngâm hạt giống trong các chất trên và trong quá trình gieo trồng trong phòng thí nghiệm thì luôn tưới dinh dưỡng cho chúng. Quá trình nghiên cứu thành công khi hạt gạo tạo ra no tròn, óng ánh, đầy đủ dưỡng chất, chất lượng đều hạt, có khả năng ngừa sâu bệnh ( Sau này, tôi nghi ngờ rằng có khi nào sâu , rầy nó còn không dám ăn) . Dĩ nhiên dự án của nhóm được khen thưởng, nó sẽ giải quyết nhu cầu lương thực ở các nước nghèo và cả trên thế giới , chúng tôi quá đỗi tự hào . Sau dự án này, họ đề nghị chúng tôi tiếp tục phát triển tạo ra giống mới lai tạo giữa gạo và ngô xem sản phẩm tạo ra như thế nào . Lúc này, tôi chợt nhận ra có điều gì đó không ổn, thật sự nếu họ tính làm như vậy mà thành công thì sau này giống nguyên thủy sẽ không còn nữa, thế hệ sau sẽ không biết gạo là như thế nào? Như vậy không còn là cải tạo mà là biến đổi hoàn toàn rồi. Rõ ràng không đơn thuần là phi lợi nhuận mà chắc chắn là có lợi nhuận, nếu không muốn nói là lợi nhuận khủng khiếp, khi họ ở thế độc quyền .
2- Sản phẩm biến đổi Gen sẽ như thế nào?
Tôi trở lại với nghiên cứu đầu tiên vì đang có rất nhiều thắc mắc, gạo mà chúng tôi sản xuất ra có thật sự an toàn? Trên lý thuyết nó rất dinh dưỡng nhưng đối với một cơ thể khỏe mạnh thì khi vào nó có thải ra hay tiếp tục hấp thu? Theo vốn kiến thức của tôi hiểu lúc đó thì bất cứ cái gì nếu dư thì cũng sẽ thành độc. Tôi lén trộm những hạt giống về và đem cho con chuột ở nhà ăn, vì đây chỉ là nghi ngờ cá nhân, không nên làm lớn chuyện nhất là khi chúng tôi vừa mới được khen thưởng không bao lâu. Một thời gian theo dõi con chuột có hiện tượng phát dục sớm, béo phì, khả năng vận động kém...Rõ ràng là không ổn, tôi ghi lại quá trình nghiên cứu này vào đề án nộp lên trên hy vọng họ sẽ cho chúng tôi nghiên cứu lại trước khi đem ra ngoài thị trường nhân giống rộng rãi.
Sau đó, tôi được mời lên cuộc họp riêng, trưởng trụ sở nói với tôi bằng một giọng điệu nhẹ nhàng, có phần xởi lởi nhưng trong đó chứa đựng sự dứt khoát:
- Chúng tôi rất cảm ơn cậu về tấm lòng và trách nhiệm của mình, nhưng cậu yên tâm mọi việc đều trong tầm kiểm soát. Chi phí đầu tư cho đến giờ quá nhiều, không thể dừng để nghiên cứu lại và hơn nữa hạt giống đã được phân phối rộng rãi rồi !
Nghe tới đây , tôi đã rất tức giận, cố gắng kiềm chế và nói bằng giọng bình thường nhất có thể :
- Xin lỗi, đáng lý mọi việc không nên làm quá nhanh như vậy chứ. Theo quy trình, chúng ta nên trồng thử để xem khi đó giống bản địa có bị ảnh hưởng không? Phải dùng thử một thời gian rồi mới có thể tung ra thị trường được chứ, tôi nghĩ chắc là có hiểu lầm gì đấy ở bộ phận duyệt, đánh giá, ông thử liên hệ lại xem như thế nào?
Lần này thì không cần ra vẻ khách sáo nữa, ông ta đứng phắt dậy nói như hét vào mặt tôi.
- Chính tôi là người duyệt hết đấy, và cậu không cần phải chịu bất cứ trách nhiệm gì liên quan. Cậu còn trẻ và quá non nớt để hiểu sự đời, hãy tập trung làm tốt công việc của mình được giao!
Nghe xong đoạn trên , tôi đã không còn giữ được chút bình tĩnh trong người. Trong lòng lúc này cảm thấy đổ vỡ , tôi đặt lòng tin lớn như vậy vào họ mà họ lừa dối mình, họ không thông qua chúng tôi khi quyết định lấy nghiên cứu đi sử dụng rộng rãi như vậy. Tôi cũng đứng dậy đập bàn hét lớn, trước khi quay mặt bỏ đi:
- Nếu ông không rút hết lại, tôi sẽ tổ chức họp báo. Để xem lúc đó các người sẽ trình bày thế nào với dư luận.
Về tới nhà, mà tay chân tôi vẫn còn run lên vì cơn tức giận, tôi mệt mỏi nằm trên giường suy nghĩ về việc ngày mai sẽ làm, trước mắt sẽ xin nghỉ xem họ có động thái gì tiếp theo không? Nếu họ không phản ứng tôi sẽ họp báo để nói về nghiên cứu của chính mình, có thể sẽ gặp khó khăn nhưng không thể làm trái lương tâm. Trong lúc, dòng suy nghĩ đang chạy miên man trong đầu thì tôi phát hiện có 2 bóng đen lẻn vào nhà. Chúng đứng trước mặt tôi, còn tôi thì ngạc nhiên đến cứng cả người, không kịp phản ứng gì. Chúng nhanh chóng bắt trói và ép tôi uống một chất lỏng. Cơ thể tôi lịm dần, hồn tôi bay khỏi xác. Sau đó, tôi thấy mình đang nhìn họ từ trên cao. Tôi đã chết. Hồn tôi đang thấy họ thủ tiêu tất cả ID, giấy tờ, nghiên cứu... Xóa hết dấu vết chứng tỏ tôi đã từng tồn tại trong cõi đời này. Thật là kinh khủng ! Xác tôi được bỏ vào bao và kéo về phòng thí nghiệm nào đó, ngâm trong hóa chất phân hủy toàn bộ.
3- Đường đi của hạt giống lai tạo
Nhìn lại đường đi của gạo chúng tôi sản xuất, tôi thấy họ đưa đến các nước thứ 3. Chính phủ các nước này phụ thuộc rất nhiều vào các khoản tài trợ nên khó lòng từ chối, họ đưa giống mới cho sản xuất. Họ trình bày các công trình nghiên cứu rất thuyết phục và hứa hỗ trợ hết mình mục đích giúp các nước này thoát đói nghèo. Nhưng tất cả ở trong vòng bí mật vì họ sợ phản ứng xấu từ dư luận, do nó chưa được trồng rộng rãi trước đó .Chính phủ sau đó cho người tới địa phương tổ chức các khóa huấn luyện, cung cấp hạt giống, phân bón miễn phí. Trước đó, người dân trồng xen canh nay họ hướng dẫn cách thâm canh , đất không đủ dinh dưỡng thì dùng phân bón, giao giống bản địa lại cho họ lưu trữ từ từ. Nhưng thật tế, họ tiêu hủy hết, mục đích chỉ để còn lại giống lai tạo. Thật chất đằng sau các tổ chức phi lợi nhuận là các công ty đa quốc gia họ nắm rất nhiều mảng khác nhau, thao túng thị trường trong nước và quốc tế ở tất cả các lĩnh vực.
Chia Sẻ: