Kinh nghiệm sau bao nhiêu năm dạy thiền, tiếp xúc với biết bao nhiêu học sinh và ca cá nhân, giúp tôi nhận ra một điều khá lớn là tôi trưởng thành hơn rất nhiều khi gặp các học sinh yếu, gặp khó khăn, cũng như các trường hợp của các bệnh nhân bị quá tắt từ tư tưởng tới bệnh tật.
Qua các chia sẻ của các bạn tôi nhận ra một điểm chung khá nổi bật là các bạn gặp khó khăn trong thiền cũng như đặt tay vì các bạn không nhìn thấy được. Các bạn khao khát nhìn thấy, các bạn so sánh bản thân mình với những bạn nhìn thấy quá giỏi. Các bạn không chấp nhận nổi bản thân của mình đâm ra chán nản.
Dù tôi có cố gắng giải thích cho các bạn hiểu rằng năng lượng chúng ta như thế nào chúng ta không thể thay đổi. Nếu bạn là người thiên về tình cảm bạn sẽ vào thiền thấy mọi thứ chân thật như các bạn đang ngồi xem truyền hình, hoặc sống động tới mức như bạn trong không gian 4D, 5D…Nếu bạn là người thiên về lý trí và ý chí bạn sẽ thấy hình ảnh mờ nhạt hoặc thậm chí không thấy gì. Mọi thứ bạn nhận được chỉ đơn giản là bạn tự biết như thế, trước mắt các bạn mọi thứ vẫn tối đen. Như kiểu chúng ta ngồi nghe đài. Cái khó là nó sẽ khiến các bạn dễ thấy mình tưởng tượng, rồi bạn tự phân tích logic các kiểu. Và bạn không chấp nhận, bạn muốn nhìn thấy. Đây là quá trình mà chính tôi đã vất vả trải qua như thế nào nên hơn ai hết tôi thấu hiểu các bạn rõ nhất. Khao khát của bạn, sự không chấp nhận của bạn cũng chẳng khác gì của tôi là mấy. Nên hãy tin tôi đi, tôi có khá nhiều kinh nghiệm trong chuyện này!
Tôi chỉ hơn bạn ở chỗ, tôi vấp ngã nhiều hơn, bé bét hơn nên cuối cùng tôi đã chấp nhận. Mình sẽ không thể thay đổi được năng lượng của mình, hãy nhớ điều đó! Nên nếu bạn không phải là người nhìn giỏi không thể nào qua khoá học bạn sẽ nhìn giỏi, bạn chỉ có thể cải thiện ở mức độ cảm nhận và chấp nhận những gì bạn nhận được. Và chia sẻ tiếp là kinh nghiệm giảng dạy cho tôi thấy, người nhìn giỏi nhưng không cảm nhận, không kết nối được với nhân vật và bản thân thì không bao giờ là người thiền giỏi và chưa bao giờ là người đi sâu được tới việc hành thiền. Đơn giản việc bạn nhìn thấy cũng như việc bạn không nhìn thấy nó rất là tự nhiên, cái bạn học hỏi và trưởng thành hơn ở việc bạn kết nối và cảm nhận với bản thân mình ra sao nó mới là cái cần nói tới.
Và bạn biết điều phát triển nhất ở đây là gì khi bạn chấp nhận bản thân không? Đó là sự kết nối giữa bạn và siêu thức, nó cho bạn cảm nhận thật sự từ tim để bạn biết điều gì tốt nhất dành cho bản thân mình. Đó gọi là linh cảm!
Ai trong chúng ta cũng đều có linh cảm, chỉ khác nhau ở chỗ cảm nhận ít hay nhiều, rõ ràng hay mờ nhạt. Từ lúc là trẻ sơ sinh chúng ta đã nhận thức mọi thứ bằng linh cảm. Đứa trẻ biết mẹ nó là ai, nó khóc ré lên khi bước vào những vùng có năng lượng không tốt. Nó cảm nhận được người quen, người lạ…Vì lúc đó các giác quan của nó chưa phát triển đầy đủ. Khi chúng ta lớn lên, nhìn mọi thứ rõ ràng hơn thì vô tình chúng ta làm mất đi hay gạt bỏ linh cảm của bản thân mình một cách không thương tiếc. Vì sao ? Vì cơ bản con người chúng ta chỉ tin và những thứ : mắt thấy tai nghe, sờ được, chạm được. Nó là ưu điểm cũng là nhược điểm rất lớn. Khi các bạn chỉ tin tưởng mọi thứ bằng mắt, các bạn dễ bị người khác dẫn dắt, những thứ trưng ra trước mắt đó đánh lừa bạn lúc nào không hay biết. Nếu như các bạn không học cái nhìn bao quát hơn và đặt ra nhiều câu hỏi để hướng mình có sự quan sát từ nhiều phía. Nên nhớ những thứ trưng bày ra trước mắt bao giờ cũng dễ nhìn và đẹp đẽ!
Linh cảm thì khác, nó chỉ là cái cảm nhận từ bên trong, nhận biết trước một điều gì đó mà không thông qua tác động của các giác quan, nên không bị đánh lừa. Và vì thế nó khiến bạn khó chấp nhận.
Ví dụ: Khi bạn gặp một người nào đó bạn linh cảm rằng người này sẽ là người yêu tương lai hay người không đáng tin cậy? Khi bạn gặp một dự án bạn linh cảm rằng dự án này sẽ thành công hay thất bại và mình có nên đầu tư vào nó hay không? Khi bạn sắp sửa bắt đầu một hành trình và bạn linh cảm rằng chuyến đi này sẽ gặp nhiều trắc trở ?...
Cái hay của việc học thiền là khi bạn chấp nhận việc mình không nhìn được, một lúc nào đó khiến bạn dễ chấp nhận linh cảm của mình trong hiện thực cuộc sống. Hay nói cách khác, khi bạn kết nối với siêu thức trong thiền, bạn kết nối với siêu thức trong thực tại, điều đó khiến bạn bắt đầu có sự quan sát bản thân nhiều hơn và nhận được thông điệp nhiều hơn. Nó đến một cách tự nhiên, như việc khơi thông dòng chảy năng lượng trong chính cơ thể bạn. Hãy ngừng ca thán về việc tại sao người khác thành công hơn tôi, khi chính bản thân bạn rất nhiều lần cảm giác thấy việc mình cần hay không cần làm gì và mình đã gạt phắt đi như thế nào, chỉ vì tin tưởng vào những thứ trước mắt.
Trong cuộc sống hiện tại, bạn đã nhìn bằng mắt quá nhiều rồi nên vào thiền hãy chỉ cảm nhận và nhìn bằng tim thôi. Làm ơn đừng nhìn bằng mắt và cố nhìn bằng mắt làm gì vô ích.
Chia sẻ của các bạn học sinh sau khi học xong khoá thiền, khiến bản thân tôi cảm thấy rất đỗi tự hào. Thành công nhất của các bạn là biết quán lại hay quan sát bản thân mình, những quán tính về hành động, tư tưởng, cảm xúc, hay bị lặp lại trước một vấn đề hay đối tượng nào đó. Việc nhìn thấy đã là một bước phát triển, thay đổi nó, vượt qua nó là sự tiến bộ vượt bậc. Khiến bạn thay đổi tốt hơn, vì thế cuộc sống, mối quan hệ xung quanh cải thiện. Dần dần bạn nhận ra được cái thứ gọi là linh cảm, tuy trước giờ vẫn hiện hữu.
Chia Sẻ: